Uyen Minh is a Vietnamese multimedia artist who bewilderedly trying to make memories with herself, community and with art itself. Very early in her career (and possibly still does today), she participated in most art events organized by Saola Collective and humorously described herself as a "silly fly". Her work explores concerns about gender, dreams, personal narratives, representations of women in Vietnamese society, memories, place history, symbols, ambiguous social values that impact and affect people, education, sound and voice; things that seem small, silly, or out of the pattern. UyenMinh loves alien and cute imagery, passionate about observing other people’s kitchens; loves Vietnamese language; cleaning the room, arranging the stuff in the space, sewing her own clothes, reading poetry/story and recording her voice, playing a group exercise game without breaking a bone and losing too much.
Uyên Minh là một nghệ sĩ đa phương tiện sống và làm việc tại Việt Nam luôn ngơ ngác-cố tình tạo kỉ niệm với bản thân, cộng đồng và với chính nghệ thuật. Ngay từ rất sớm trong sự nghiệp của mình (và có thể vẫn còn cho đến ngày nay), cô đã tham gia hầu hết các sự kiện nghệ thuật do Saola Collective tổ chức và tự mô tả mình giống như một "em ruồi ngớ ngẩn". Tác phẩm của cô khám phá những mối quan tâm về giới tính, những giấc mơ, tự sự cá nhân, hình ảnh của phụ nữ trong xã hội Việt Nam, ký ức, lịch sử địa điểm, các biểu tượng, những giá trị xã hội mơ hồ tác động và ảnh hưởng đến con người, giáo dục, âm thanh và tiếng nói; những thứ có vẻ nhỏ nhặt, ngớ ngẩn hoặc không theo khuôn mẫu. Uyên Minh thích người ngoài hành tinh và các biểu tượng dễ thương, đồng thời đam mê quan sát bếp của người khác; yêu tiếng Việt; dọn dẹp phòng, sắp xếp đồ đạc trong không gian, tự may quần áo, đọc thơ/truyện và ghi âm giọng nói của mình, chơi trò chơi vận động tập thể mà không bị gãy xương và thua quá nhiều.
***
Tui tin rằng việc cảm thấy vui và thật thà với thực hành của mình quan trọng hơn bất kì thước đo nào vì nó giúp tui sáng suốt và nhẹ nhõm trên con đường đi bộ của mình. Tui vừa là người tham vọng lại vừa là người không có tham vọng gì.
Tui muốn được đi để tự mình trải nghiệm chứ không phải vay mượn trải nghiệm của người khác. Được bước ra ngoài thế giới, nhìn thấy đời sống, hiểu về con người và học về con người. Tui rất thích tiền nhưng nếu đi kiếm nhiều tiền hơn bây giờ thì tui lại không có nhiều thời gian vui chơi, trải nghiệm và suy tư. Vì thế nên tui chọn chấp nhận bản thân thong thả cho vui. Tui rất thích ngắm nghía bếp của mình và của mọi người, dọn phòng, sắp xếp đồ đạc trong không gian, tưới cây, may quần áo cho bản thân, đọc thơ/truyện rồi thu lại giọng nói của mình, chơi trò chơi vận động tập thể mà không bị gãy xương và thua quá nhiều. Tui không giỏi ngoại ngữ, sợ sóng biển và không thể đọc nhiều sách.
Nếu hỏi tui có ước mơ gì không thì tui sẽ trả lời là không có. Nhưng nếu hỏi lại lần nữa thì tui sẽ nói ước mơ là được mát-xa đầu mỗi ngày hoặc vài lần một tháng cũng được.
I believe that being happy and honest in my practice is more important than any other metric since it keeps me focused and on track. I am both an ambitious person and someone who has no ambition at all. I want to go to experience things for myself, not to borrow others' experiences. To go out into the world, see life, understand people, and learn about people. I really like money, but if I go to earn more money now, I won't have much time to play, experience, and think.
That is why I accept myself leisurely for fun. I like looking at my and other people's kitchens, cleaning the room, organizing the furniture, watering the plants, making my own clothes, reading poetry or stories, recording my voice, and playing a group exercise game without breaking a bone or losing too much. I'm not very good at foreign languages, I'm terrified of sea waves, and I can't read a lot of books.
Whether you ask me whether I have a dream or not, I will say no. But if you ask me again, I'll tell you that my ideal is to get a head massage every day or every few months.